三字经带拼音可直接打印.doc
rén zh ch xìng bn shàn xìng xing jìn xí xing yun人之初,性本善。性相近,习相远。gu bú jiào xìng ni qin jiào zh dào guì y zhun苟不教,性乃迁。教之道,贵以专。x mèng m zé lín ch z bù xué duàn j zhù昔孟母,择邻处。子不学,断机杼。dòu yn shn yu yì fng jiào w z míng jù yáng窦燕山,有义方。教五子,名俱扬。yng bú jiào fù zh guò jiào bù yán sh zh duò养不教,父之过。教不严,师之惰。z bù xué fi su yí yòu bù xué lo hé wéi子不学,非所宜。幼不学,老何为。yù bù zhuó bù chéng qì rén bù xué bù zh yì玉不琢,不成器。人不学,不知义。wéi rén z fng shào shí qn sh yu xí l yí为人子,方少时。亲师友,习礼仪。xing ji líng néng wn xí xiào yú qn su dng zhí香九龄,能温席。孝于亲,所当执。róng sì suì néng ràng lí tì yú zhng yí xin zh融四岁,能让梨。弟于长,宜先知。shu xiào tì cì jiàn wén zh mu shù shí mu wén首孝悌,次见闻。知某数,识某文。y ér shí shí ér bi bi ér qin qin ér wàn一而十,十而百。百而千,千而万。sn cái zh tin dì rén sn gung zh rì yuè xng三才者,天地人。三光者,日月星。sn gng zh jn chén yì fù z qn f fù shùn三纲者,君臣义。父子亲,夫妇顺。yu chn xià yu qi dng c sì shí yùn bù qióng曰春夏,曰秋冬。此四时,运不穷。yu nán bi yu x dng c sì fng yìng h zhng曰南北,曰西东。此四方,应乎中。yu shu hu mù jn t c w xíng bn h shù曰水火,木金土。此五行,本乎数。yu rén yì l zhì xìn c w cháng bù róng wn曰仁义,礼智信。此五常,不容紊。dào liáng sh mài sh jì c liù g rén su shí稻粱菽,麦黍稷。此六谷,人所食。m niú yáng j qun sh c liù chù rén su sì马牛羊,鸡犬豕。此六畜,人所饲。yu x nù yu i jù ài wù yù q qíng jù曰喜怒,曰哀惧。爱恶欲,七情具。páo t gé mù shí jn s y zhú ni b yn匏土革,木石金。丝与竹,乃八音。go zng z fù ér shn shn ér z z ér sn高曾祖,父而身。身而子,子而孙。zì z sn zhì xuán zng ni ji zú rén zh lún自子孙,至玄曾。乃九族,人之伦。fù z n f fù cóng xing zé yu dì zé gng父子恩,夫妇从。兄则友,弟则恭。zhng yòu xù yu y péng jn zé jìng chén zé zhng长幼序,友与朋。君则敬,臣则忠。c shí yì rén su tóng fán xùn méng x jing ji此十义,人所同。凡训蒙,须讲究。xiáng xùn g míng jù dòu wéi xué zh bì yu ch详训诂,明句读。为学者,必有初。xio xué zhng zhì sì sh lún y zh èr shí pin小学终,至四书。论语者,二十篇。qún dì z jì shàn yán mèng z zh q pin zh群弟子,记善言。孟子者,七篇止。jing dào dé shu rén yì zuò zhng yng z s b讲道德,说仁义。作中庸,子思笔。zhng bù pin yng bú yì zuò tà xué ni zng z中不偏,庸不易。作大学,乃曾子。zì xi qí zhì píng zhì xiào jng tng sì sh shú自修齐,至平治。孝经通,四书熟。rú liù jng sh k dú sh sh yì l chn qi如六经,始可读。诗书易,礼春秋。hào liù jng dng jing qi yu lián shn yu gu cáng号六经,当讲求。有连山,有归藏。yu zhu yì sn yì xiáng yu din mó yu xùn gào有周易,三易详。有典谟,有训诰。yu shì mìng sh zh ào w zhu gng zuò zhu l有誓命,书之奥。我周公,作周礼。zhù liù gun cún zhì t dà xio dài zhù l jì著六官,存治体。大小戴,注礼记。shù shèng yán l yuè bèi yu guó fng yu y sòng述圣言,礼乐备。曰国风,曰雅颂。hào sì sh dng fng yng sh jì wáng chn qi zuò号四诗,当讽咏。诗既亡, 春秋作。yù bo bin bié shàn è sn zhuàn zh yu gng yáng寓褒贬,别善恶。三传者,有公羊。yu zu shì yu g liáng jng jì míng fng dú z有左氏,有谷梁。经既明,方读子。cu qí yào jì qí shì w z zh yu xún yáng撮其要,记其事。五子者,有荀扬。wén zhng z jí lo zhung jng z tng dú zh sh文中子,及老庄。经子通,读诸史。ko shì xì zh zhng sh zì x nóng zhì huáng dì考世系,知终始。自羲农,至黄帝。hào sn huáng j shàng shì táng yu yú hào èr dì号三皇,居上世。唐有虞,号二帝。xing y xùn chng shèng shì xià yu y shng yu tng相揖逊, 称盛世。夏有禹,商有汤。zhu wén w chng sn wáng xià chuán z ji tin xià周文武,称三王。夏传子,家天下。sì bi zi qin xià shè tng fá xià guó hào shng四百载,迁夏社。汤伐夏,国号商。liù bi zi zhì zhòu wáng zhu w wáng sh zh zhòu六百载,至纣亡。周武王,始诛纣。b bi zi zuì cháng ji zhu zhé dng wáng gng zhuì八百载,最长久。周辙东,王纲坠。chng gn g shàng yóu shuì shchn qi zhng zhàn guó逞干戈,尚游说。始春秋,终战国。w bà qiáng q xióng ch yíng qín shì sh jin bìng五霸强,七雄出。嬴秦氏,始兼并。chuán èr shì ch hàn zhng go z xng hàn yè jiàn传二世,楚汉争。高祖兴,汉业建。zhì xiào píng wáng mng cuàn gung w xng wéi dng hàn至孝平,王莽篡。光武兴,为东汉。sì bi nián zhng yú xiàn wèi sh wú zhng hàn dng四百年,终于献。魏蜀吴,争汉鼎。hào sn guó qì ling jìn sòng qí jì liáng chén chéng号三国,迄两晋。宋齐继,梁陈承。wéi nán cháo d jn líng bi yuán wèi fn dng xi为南朝,都金陵。北元魏,分东西。y wén zhu y go qí dài zhì suí yì t y宇文周,与高齐。迨至隋,一土宇。bú zài chuán sh tng xù táng go z q yì sh不再传,失统绪。唐高祖,起义师。chú suí luàn chuàng guó j èr shí chuán sn bi zi除隋乱,创国基。二十传,三百载。liáng miè zh guó ni gi liáng táng jìn jí hàn zhu梁灭之,国乃改。梁唐晋,及汉周。chng w dài ji yu yóu yán sòng xng shòu zhu shàn称五代,皆有由。炎宋兴,受周禅。shí b chuán nán bi hùn liáo y jn dì hào fn十八传,南北混。辽与金,帝号纷。dài miè liáo sòng yóu cún zhì yuán xng jn xù xi迨灭辽,宋犹存。至元兴,金绪歇。yu sòng shì yì tóng miè bìng zhng guó jin róng dí有宋世,一同灭。并中国,兼戎狄。míng tài z ji qn sh chuán jiàn wén fng sì sì明太祖,久亲师。传建文,方四祀。qin bi jng yng lè sì dài chóng zhn méi shn shì迁北京,永乐嗣。迨崇祯,煤山逝。qng tài z yng jng mìng jìng sì fng kè dà dìng清太祖,膺景命。靖四方,克大定。zhì xun tng ni dà tóng shí èr shì qng zuò zhng至宣统,乃大同。十二世,清祚终。dú sh zh ko shí lù tng g jn ruò qn mù读史者,考实录。通古今,若亲目。ku ér sòng xn ér wéi cháo yú s x yú s口而诵,心而维。朝于斯,夕于斯。x zhòng ní sh xiàng tuó g shèng xián shàng qín xué昔仲尼,师项橐。古圣贤,尚勤学。zhào zhng lìng dú l lún b jì shì xué qi qín赵中令,读鲁论。彼既仕,学且勤。p pú bin xio zhú jin b wú sh qi zh min披蒲编,削竹简。彼无书,且知勉。tóu xuán liáng zhu cì g b bú jiào zì qín k头悬梁,锥刺股。彼不教,自勤苦。rú náng yíng rú yìng xu ji su pín xué bú chuò如囊萤,如映雪。家虽贫,学不辍。rú fù xn rú guà jio shn su láo yóu k zhuó如负薪,如挂角。身虽劳,犹苦卓。s lo quán èr shí q sh f fèn dú sh jí苏老泉,二十七。始发奋,读书籍。b jì lo yóu hu chí r xio shng yí zo s彼既老,犹悔迟。尔小生,宜早思。ruò liáng hào b shí èr duì dà tíng kuí du shì若梁灏,八十二。对大廷,魁多士。b jì chéng zhòng chng yì r xio shng yí lì zhì彼既成,众称异。尔小生,宜立志。yíng b suì néng yng sh mì q suì néng fù qí莹八岁,能咏诗。泌七岁,能赋棋。b yng wù rén chng qí r yòu xué dng xiào zh彼颖悟,人称奇。尔幼学,当效之。cài wén j néng biàn qín xiè dào yùn néng yng yín蔡文姬,能辨琴。谢道韫,能咏吟。b n z qi cng mn r nán z dng zì jng彼女子,且聪敏。尔男子,当自警。táng liú yàn fng q suì j shén tóng zuò zhèng zì唐刘晏,方七岁。举神童,作正字。b su yòu shn y shì r yòu xué min ér zhì彼虽幼,身已仕。尔幼学,勉而致。yu wéi zh yì ruò shì qun shu yè j s chén有为者,亦若是。犬守夜,鸡司晨。gu bù xué hé wéi rén cán t s fng niàng mì苟不学,曷为人。蚕吐丝,蜂酿蜜。rén bù xué bù rú wù yòu ér xué zhuàng ér xíng人不学,不如物。幼而学,壮而行。shàng zhì jn xià zé mín yáng míng shng xin fù m上致君,下泽民。扬名声,显父母。gung yú qián yù yú hòu rén yí z jn mn yíng光于前,裕于后。人遗子,金满赢。w jiào z wéi yì jng qín yu gng xì wú yì我教子,惟一经。勤有功,戏无益。jiè zh zi yí min lì戒之哉,宜勉力。10